Mẹ kiên quyết không cho tôi đi Nhật, bảo sợ tôi bị bán trong khi bạn bè tôi có 3 người đã đi và về. Mẹ kiên quyết phản đối, thậm chí bảo tôi đi thì đi luôn, tam su tinh yeu buon chia sẻ.

Hôm nay lại một lần nữa mẹ phản đối quyết định của riêng tôi. Ngày thi đại học tôi muốn theo học Tâm lý học, mẹ không cho vì không biết tốt nghiệp rồi làm gì, cuối cùng tôi theo ngành thực phẩm. Những năm đi làm tôi như là bị tra tấn, không hề yêu thích nên cũng chẳng gắn bó gì.

Kết quả hình ảnh cho hinh anh buon

Đến một ngày tôi lấy lại được hứng thú của cuộc đời. 3 năm đi làm tích cóp chút tiền đủ để đi xuất khẩu lao động, dự tính ban đầu đang có vốn tiếng Nhật, chủ yếu qua đó luyện nghe, phản xạ giao tiếp, lại được đi du lịch vì dù sao cũng chẳng ai làm cả 365 ngày một năm, làm ở đâu chẳng cực, lúc về xin vào công ty Nhật sẽ dễ hơn, có chút tiền mang về càng tốt. Thế nhưng mẹ không cho, bảo sợ tôi bị bán trong khi bạn bè tôi có 3 người đã đi và về. Mẹ kiên quyết phản đối, thậm chí bảo tôi đi thì đi luôn.

Hiện tại tôi thấy rất mệt mỏi, không muốn làm việc nữa. Tất cả những gì tôi có thể nghĩ là lấy chồng luôn cho xong, mẹ sẽ chẳng can thiệp được nữa. Tại sao bố mẹ người khác sẵn sàng bỏ vài trăm triệu cho con họ đi du học, còn tôi tự túc đi làm thì không? 26 tuổi, con của bạn bè đã đi nhà trẻ, còn tôi ngồi đây loay hoay với thứ mình muốn làm. Tôi muốn đấu tranh cho giấc mơ và ước muốn bản thân nhưng nghĩ lại mẹ nói cũng có lý, có điều tôi không thể sống giống như mẹ. Tôi muốn dư dả một chút thôi, sau này mẹ sẽ được an nhàn. Nói tới nói lui, thuyết phục mãi, hết nói được thì mẹ lại im lặng với tôi. Đấu tranh thì mẹ buồn nhưng tôi cũng không muốn từ bỏ giấc mơ của mình. Tại sao người duy nhất cản đường tôi luôn là mẹ. Tôi nên làm gì đây?

Nguồn: giavang.wap.vn tổng hợp